ประโยคภาษาจีน : 中文句子 |
---|
míng 明 zhōng yè 中叶 shǐ 始 shī tán 诗坛 shàng 上 qī 七 zǐ 子 fù gǔ 复古 zhī 之 qí qì 齐气 hé 和 gōng ān 公安 jìng líng 竟陵 zhī 之 chǔ fēng 楚风 jìng xiāng 竞相 chēng bà 称霸 shǐ de 使得 zuò wéi 作为 dì yù 地域 tè sè 特色 shēn hòu 深厚 de 的 dì fāng 地方 wén xué 文学 wú shēng 吴声 zāo yù 遭遇 kōng qián 空前 wēi jī 危机 |
Since mid-Ming Dynasty "Wu-sheng", the typical local literature, encountered an unprecedented crisis because of the rising of other two competing local literary schools: Qi-qi and Chu-feng. |